Tôi từng khủng hoảng, thậm chí có lúc nghĩ tới việc ly hôn vợ. Vấn đề chủ yếu nằm ở một chuyện rất khó giãi bày: Vợ tôi bị sụt giảm phong độ nặng nề trong... "chuyện ấy" sau khi chúng tôi chào đón con đầu lòng ra đời.
Tôi đang ở tuổi 30 - độ tuổi mà các cụ hay nói là "đang xoan". Vợ 29 tuổi mới sinh con đầu lòng. Chúng tôi kết hôn khi đã có sự vững vàng nhất định về năng lực tài chính. Những tưởng hôn nhân sẽ suôn sẻ, tốt đẹp khi đôi bên đều trưởng thành, nhưng một vấn đề khó nói xảy ra khi có con đầu lòng.
Vợ tôi bỗng dưng không còn muốn gần chồng như trước. Sự thay đổi bất ngờ của vợ trong cách thức bày tỏ tình cảm với tôi khiến tôi ngỡ ngàng. Mọi sự yêu thương, quan tâm, trìu mến bỗng chuyển hết sang con. Thành thực, tôi bị sốc. Cô ấy thay đổi quá nhiều sau khi làm mẹ, còn bản thân tôi lại không có sự chuẩn bị nào cho những thay đổi ấy.
Vợ tôi đúng là "gái một con trông mòn con mắt", nhưng tôi chỉ được phép... "trông" mà thôi. (Ảnh minh họa)
Đối với tôi, đó là cú sốc khó diễn tả. Mỗi khi tôi chia sẻ với một số người thân và bạn thân, tôi đều bị mắng như "tát nước vào mặt". Mọi người không thể chấp nhận suy nghĩ của tôi khi cảm thấy giận dữ với vợ, chỉ vì vợ dồn hết tình cảm, thời gian, sức lực cho con nhỏ mới chào đời.
Nhưng ngay cả khi con đã tròn một tuổi, cô ấy vẫn không thay đổi sự ưu tiên. Con cái vẫn luôn là sự quan tâm số 1 của cô ấy trong mọi thời điểm. Điều này khiến tôi cảm thấy mình như bị ra rìa, bị thờ ơ, lạnh nhạt trong chính cuộc hôn nhân của mình, trong chính ngôi nhà của mình - nơi tôi từng một thời là trung tâm chú ý của vợ.
Bị rơi vào cảnh đói... "yêu" khiến tôi trở nên cáu bẳn, tính cách cũng có nhiều sự thay đổi. Tôi biết rất rõ rằng không ai có thể đứng về phía tôi, không ai thấy tôi đúng cả, nhưng những bức bối trong tôi là hoàn toàn có thật.
Vợ tôi đúng là "gái một con trông mòn con mắt", nhưng tôi chỉ được phép... "trông" mà thôi, còn thời gian để hai vợ chồng ở bên nhau đã bị vợ tôi cắt giảm không khoan nhượng. Sau 5 năm gắn bó trong tình yêu và hôn nhân, sự ra đời của cậu con trai đầu lòng đã chiếm hết mọi suy nghĩ, xúc cảm, thời gian và sức lực của cô ấy. Tình yêu thương của cô ấy dồn tất cả cho con.
Trước đây, cô ấy khéo chiều chồng bao nhiêu, giờ cô ấy chuyên tâm chăm con bấy nhiêu. Cô ấy gần như không bao giờ ở vào trạng thái sẵn sàng và hào hứng để gần tôi như trước. Vợ tôi thường xuyên mệt mỏi, dù tôi có chia sẻ việc nhà và việc chăm con với cô ấy. Chúng tôi đã chia đều lịch chăm con về đêm.
Tôi đã thu xếp để thử đưa cô ấy ra ngoài, thay đổi bối cảnh hâm nóng tình cảm vợ chồng nhưng không ăn thua. Tôi cũng thử đối thoại thẳng thắn với cô ấy, để biết cô ấy có đang thực sự ổn không. Nhưng câu trả lời tôi nhận được luôn rất chung chung: "Em thấy mệt, thấy thiếu thời gian, không đủ sức lực để làm tốt mọi việc".
Thực ra, đó chỉ là cách nói khác của việc vợ tôi không còn hào hứng gần chồng nữa. Nhiều khi vợ gần tôi chỉ như một nghĩa vụ, một việc phải làm, một công việc cần thực hiện, giống như bao công việc nhà mà cô ấy vẫn thực hiện.
Nhìn sang những phụ nữ khác, tôi cũng thấy họ hấp dẫn nhưng thành thực đối với tôi, họ không thể nào bằng vợ tôi, tôi chỉ cần vợ. Càng như vậy, tôi càng thấy khốn khổ nhiều hơn. Tôi lấy một người vợ hoàn hảo trong mắt mình, tôi muốn yêu thương vợ thật nhiều mà... không được.
Vợ là người phụ nữ mà tôi yêu chân thành rồi mới cưới. Tôi thậm chí còn là mối tình đầu của vợ, là người đàn ông đầu tiên của vợ. Nhưng hiện trạng hôn nhân khiến tôi tự hỏi đang có vấn đề gì xảy ra với chúng tôi? Sẽ thế nào nếu cô ấy không thay đổi và cứ như vậy cho tới mãi về sau? Liệu tôi có bị đẩy vào chuyện ngoại tình hay không?
Một số người thân và bạn bè thân thiết hỏi về tình cảm của tôi dành cho con trai. Tôi có yêu con đủ nhiều để biết cảm thông cho vợ trong những năm tháng nuôi con nhỏ hay không? Thành thực, tôi yêu con mình nhiều lắm, nhưng sự xuất hiện của con đã khiến cuộc hôn nhân của tôi thay đổi hoàn toàn, khiến tôi rơi vào cú sốc khó nói.
Một số người nói rằng, tình trạng này có thể sẽ kéo dài trong vòng 3 năm sau khi con nhỏ chào đời. Sau đó, vợ tôi có thể sẽ lấy lại phong độ. Khi ấy, thể chất và tinh thần của cô ấy sẽ thực sự phục hồi như cũ.
Nhiều người khuyên tôi hãy cảm thông cho vợ. Cô ấy đang trải qua giai đoạn lần đầu làm mẹ, đang có nhiều lo lắng, phải nỗ lực thích nghi. Việc thiếu ngủ cũng là yếu tố giết chết cảm hứng "yêu" ở cô ấy.
Nhìn chung, tôi luôn được khuyên là hãy kiên nhẫn chờ đợi, cảm thông nhiều hơn, hỗ trợ vợ nhiều hơn để vợ được nghỉ ngơi. Sau cùng, chính tôi cũng đang phải học cách thích nghi hơn với giai đoạn mới trong cuộc đời, khi tôi lần đầu làm cha.
Sau những hoang mang, điều mà tôi sẽ nỗ lực trong những năm tháng phía trước là cố gắng để làm một người chồng, người cha tốt hơn. Tôi biết mình yêu vợ vì điều gì, rõ ràng là vì những gì thuộc về cô ấy, kể cả khiếm khuyết. Tôi không bao giờ muốn gây nên bất cứ điều gì khiến cuộc hôn nhân này rạn nứt.
Một giai đoạn đói "yêu" không nên và không thể là nhát búa giáng xuống cuộc hôn nhân của chúng tôi. Có lẽ, chính tôi cũng cần thêm thời gian để suy nghĩ chín chắn và sống đúng đắn hơn. Nhiều lúc chính tôi cũng phát ngượng với những tâm sự của mình, có lẽ tôi đã thật tệ khi coi đây là một vấn đề trong hôn nhân.
Nhưng tôi cũng có thể tự cảm thông cho chính mình. Nhìn sang vợ tôi ngay lúc này, tôi vẫn thấy vợ mình quá hấp dẫn và nhiều khi sự hấp dẫn của vợ khiến tôi "nóng đầu". Hãy hiểu cho tôi!
->Vừa sinh xong, tôi đã dứt khoát bỏ chồng vì câu hỏi lạnh lùng từ mẹ anh
Theo Dân trí